Chương 1: họ không cho tôi được nhìn cuộc đời trọn vẹn
“Cầu xin…….tôi cầu xin các người……aaaaaaa đừng qua đây nếu không tôi sẽ nhảy xuống!”
Cô ánh mắt quả quyết.
Bầu trời mưa lớn gió thổi lên từng cơn mạnh mẽ, bóng dáng mảnh mai như một cơn gió có thể thổi bay ấy vậy mà vẫn cố gắng đe dọa những điều cô sợ hãi bao lâu nay.
“Haha mày cứ chạy đi giỏi nhảy xuống thử cho tao xem!” Một lão già khắp người săm trổ phía sau thêm vài thằng đô con nữa cười ranh mãnh.
Như chỉ xem diễn rồi đêm nay cô lại phải chịu bao nhiêu đủ loại hành hạ đây? Cô cảm thấy khâm phục mình sao còn có thể sống tới tật bây giờ quá.
Một cuộc sống dơ dáy, bẩn thỉu, ti tiện như vậy mà cô sống được trong tám năm đúng thật là ngoan cường.
Nhưng giờ cô mệt mỏi rồi! 18 tuổi cái độ tuổi tốt đẹp nhất của đời người cô đã vứt nó đi như vậy để vào cái cuộc sống chẳng khác gì địa ngục này.
Bước chân cô lùi lại phía sau rồi trượt chân rơi xuống.
Đúng hiện tại cô sẽ giải thoát tất cả nỗi đau khổ này, không tiếc nối, không hối hận vì mình đã nhảy nhưng cô lại hối hận vì cô từ bỏ cuộc sống giản dị mà dính cuộc sống bẩn thỉu của những đêm với đủ loại đàn ông trên người, thuốc lắc thuốc phiện không ngại gì dùng thường xuyên.
Tới ngay cả mình có thai cũng không nhận ra tới khi những loại đàn ông thối nát hành hạ đủ kiểu mới nhận ra máu từ đứa con chưa lớn được qua một tháng mà chẳng biết cha nó là ai.
Cô lơ lững giữa không trung cười nhẹ, mong kiếp sau hãy để cô có một cuộc sống thật là hạnh phúc.
Kengkengkeng
Tiếng chuông vang liên hồi, Cố Tạnh mở đôi mắt nặng trĩu nhìn lên trần nhà cái khung cảnh quen thuộc đã có từ lâu lắm vẫn mãi khắc sâu trong kí ức của cô.
Chùa Di Lạp.
Cô sống lại vào cái năm cô trong 18 tuổi, những kí ức ám ảnh đáng sợ kia như chỉ là một giấc mơ nhưng cô biết đau đớn buồn khổ và từng giọt nước mắt có lẽ chỉ là thật.
Cô sống lại sẽ thay đổi tương lai phải không? Cô sẽ không như kiếp trước chỉ làm loại cave bán kiến tiền chứ?
Bầu trời hửng sáng chào ngày mới, không khí trên núi thật thanh thản và thư thái làm sao. Cố Tạnh quyết định ở lại đây học võ thật tốt.
8 năm sau……..
Bộp
“M* mày! tao đập chết mày. Con ong rác rưởi mày có trả lời không? Nội dung của TWW mày bán cho kẻ nào? Hả?”Cố Tạnh vẻ mặt hung tàn dẫm lên những cú tàn nhẫn vào một thằng đệ tử.
Các bạn ơi nhớ ấn sao ủng hộ blog và +flow đi ạ